Tôi cứ nghĩ ra ở riêng thì cuộc sống sẽ trở lại yên bình, nhưng trong chính ngôi nhà vợ chồng tôi dành dụm mua được lại có một cuộc đời cơ cực khác đang vẫy gọi bủa vây lấy tôi.
Tôi sinh ra trong một gia đình rất hạnh phúc với bố mẹ và anh trai. Anh trai tôi học cấp 3 ở quê xong thì thi vào một trường đại học trong Thành phố HCM, và anh lấy vợ trong đó luôn. Còn tôi học xong cấp 3 thì cũng thì đỗ một trường cao đẳng ở Hà Nội. Tôi học xong cao đẳng thì anh đón cả nhà tôi vào nam cùng sinh sống. Hai anh chị mở một quán nước nhỏ nhỏ cho bố mẹ tôi bán, còn tôi thì anh xin vào cho một công ty nước ngoài.
Những ngày ở miền Nam, anh chị chăm sóc bố mẹ và tôi rất nhiều. Cuộc sống gia đình tôi cứ bình yên như vậy. Rồi như định mệnh, công ty tôi có một anh giám đốc chị nhánh Hà Nội vào làm việc và chúng tôi đem lòng yêu thương nhau. Hơn một năm sau tôi kết hôn cùng người đàn ông đó.
Hình minh họa |
Kết hôn được 3 năm chúng tôi cũng sinh được một bé trai kháu khỉnh và quyết định chuyển về Hà Nội sinh sống với bố mẹ chồng. Nhưng tôi không ngờ từ đây, chuỗi đời đau khổ tủi nhục khiến tôi trở thành người phụ nữ đáng thương và rất tội nghiệp.
Tôi về Hà Nội sinh sống, nhưng bị bố mẹ chồng ghẻ lạnh, khinh thường vì con nhà nông dân. Sống chung với bố mẹ chồng 2 năm, vợ chồng tôi cũng gom góp được tý vốn nên mua được một căn hộ chung cư nho nhỏ. Nên vợ chồng tôi xin bố mẹ ra ở riêng và bố mẹ tôi cũng đồng ý.
Cũng từ đây, Chồng tôi bắt đầu thay đổi tính nết, thích ra ngoài tìm hoa bắt bướm. Lúc đầu anh còn vụng trộm, nhưng khi tôi phát hiện ra chuyện anh có bồ bên ngoài thì anh thuê nhà sống cùng con nhỏ đó luôn thỉnh thoảng anh mới về nhà thăm con. Tôi kiềm chế rất nhiều và mang chuyện anh cặp bồ ở bên ngoài kể cho bố mẹ chồng tôi nghe, nhưng ông bà lại bênh con trai coi đó là chuyện bình thường.
Anh về nhà nhưng rất lạnh nhạt với tôi, có lần anh con đánh tôi. Tôi vẫn cam chịu vì con tôi. Tôi khuyên anh bỏ con bồ đó về với vợ con tôi sẽ tha thứ cho anh và coi như không có chuyện gì xẩy ra, nhưng anh như uống phải bùa mê của con nhỏ đó. Nên vẫn tiếp tục cặp bồ với cô ta. Coi lời nói của tôi không ra gì cả.
Tôi muốn giữ hạnh phúc gia đình vì con tôi nên tôi đến gặp cô ta. Nhưng cô ta rất trơ chẽn thách đố tôi và gọi chồng tôi đến. Anh đến nơi nhưng anh lại bênh cô ta. Tôi như chết đứng trước tình cảnh đó. Tôi ngất đi và được anh đưa vào bệnh viện cấp cứu. Khi tỉnh dậy tôi nhìn thấy anh mà tôi kinh tởm, từ đó tôi quyết định ly hôn.
Tôi khỏi bệnh về nhà, thì việc đầu tiên tôi làm là viết đơn ly dị. Khi tôi đưa tờ đơn cho anh ký thì anh không ký mà xé tờ đơn đó trước mặt tôi. Tôi ôm mặt chạy vào phòng ngủ khóc nức nở, anh mở cửa vào phòng và quỳ xuống xin lỗi tôi.
Tôi suy nghĩ rất nhiều không biết làm thế nào, nhìn thấy đứa con ngây thơ một mình chơi đùa vui vẻ mà lòng tôi đau thắt. Tôi có nên ly hôn chồng tôi không? Mong các bạn tư vấn giúp với.
Tôi xin chân thành cảm ơn các bạn!
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét